Tình yêu không có việc làm là tình yêu chết
“Ai tin và chịu phép rửa thì được cứu độ” (x.Mc 16,16)
Đức Giê-su nói không chỉ có câu này, mà còn nhiều câu nữa, nhưng tôi chỉ trích một câu này thôi. “Nói xong, Chúa Giê-su được rước lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa. Thân xác Đức Ki-tô đã được vinh hiển ngay khi Người sống lại. Điều này được chứng thực qua các đặc tính mới và siêu nhiên mà từ nay thân xác của Người được hưởng vĩnh viễn. Nhưng trong 40 ngày, vinh quang của Người vẫn còn che giấu dưới dạng một con người bình thường. Người ăn uống thân mật với các môn đệ của Người (x. Cv 10,41) và dạy dỗ họ về Nước Trời(x. Cv1,3). Lần hiện ra cuối cùng được kết thúc bằng việc nhân tính của Người đi vào vinh quang Thiên Chúa một cách vĩnh viễn. Vinh quang này được tượng trưng bằng đám mây và cõi trời, nơi từ nay Người ngự bên hữu Thiên Chúa”(x. GLCG, số 659).
“Ai tin và chịu phép rửa thì được cứu độ”, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu câu này.
Trước hết là từ “Cứu Độ”. Theo sách “Từ điển công giáo”, trang 81 thì:
“Cứu” là giúp; chữa trị; giải thoát khỏi cảnh đau thương.
“Độ” là cứu vớt, qua – từ bờ này sang bờ kia.
“Cứu độ” là sự giải thoát của Thiên Chúa để đưa chúng ta đến đời sống mới trong ân sủng nhờ cuộc khổ nạn và phục sinh của Chúa Giê-su Ki-tô”.
Như vậy, được cứu độ là chúng ta được giải thoát khỏi tội lỗi; được chữa trị thân xác yếu hèn; được cứu giúp đưa chúng ta từ bờ “đau thương, khổ ải” sang bờ “bình an, hạnh phúc”; từ bờ “thế gian” này sang bờ “thiên đàng”.
Đức Giê-su được gọi là Đấng Cứu Độ, vì nhờ cuộc khổ nạn, sự chết, phục sinh và lên trời ngự bên hữu Thiên Chúa, Đức Giê-su đã giải thoát chúng ta khỏi mọi tội lỗi; đã cứu giúp chỉ đường cho chúng ta; đã chữa trị những tính hư nết xấu của chúng ta qua Lời của Ngài, để chúng ta được sống bình an ở đời này và hạnh phúc ở đời sau.
Vậy, chúng ta phải làm gì để được cứu độ? Đức Giê-su đã nói: “Ai tin và chịu phép rửa thì được cứu độ”. Chúng ta chỉ TIN và chịu Phép Rửa là OK sao? Không lẽ chỉ cần nói TIN và đổ nước lên đầu là chúng ta được cứu độ, chúng ta được giải thoát; chúng ta được chữa trị, chúng ta được cứu giúp; chúng ta được bình an ở đời này và ngày sau được lên thiên đàng hưởng hạnh phúc mãi mãi sao? Có ai mà ngây thơ nghĩ như vậy không?
Chúng ta được rửa tội, là chúng ta được làm con Chúa và từ khi đó, chúng ta phải sống với tư cách là con Chúa chứ không chỉ với con người bình thường. Sống với tư cách là con Chúa là sống như Đức Giê-su đã sống đấy. Có dễ không? Không dễ chút nào.
Chúng ta TIN thôi sao? Chúng ta chỉ hiểu chữ TIN này, nếu chúng ta hiểu được chữ YÊU trong tình yêu. Khi hai người có tình cảm với nhau, yêu thương nhau thật tình và thật lòng thì hai người này chẳng cần đòi hỏi gì cả. Họ chỉ cần một chữ YÊU là đủ. Chẳng lẽ chỉ cần nói “Anh yêu Em” hay “Em yêu Anh” là xong, là sống với nhau hạnh phúc chăng?
Không. Chữ YÊU là tất cả; nó tóm gọn tất cả những gì làm cho nhau hạnh phúc, nên có trường hợp chẳng bao giờ hai người nói với nhau “Anh yêu Em” hay “Em yêu Anh” mà họ vẫn hạnh phúc và trên cả hạnh phúc nữa.
Đơn cử như YÊU là tôn trọng; trân trọng; quí trọng người mình yêu. Yêu vì người mình yêu chứ không phải vì mình. Yêu vì mình là ích kỷ không đáng gọi là YÊU; Yêu vì mình là coi người kia như một đồ vật không hơn không kém; để mình sở hữu; để mình chiếm hữu; để mình “xài”; để mình “tác quai tác quái” muốn làm gì thì làm. Chẳng có ai muốn được YÊU như vậy cả và có được YÊU như thế thì chẳng có hạnh phúc.
YÊU là phải luôn luôn tôn trọng; luôn luôn trân trọng; luôn luôn quí trọng nhau và YÊU vì người mình yêu thì mới có hạnh phúc.
TIN cũng vậy. TIN không phải chỉ có nói TIN, nhưng “Tin là gắn bó bản thân con người cả trí khôn và ý chí với Thiên Chúa, Đấng tự mặc khải qua các việc làm và Lời nói của Người”(x. GLCG, số 176).
YÊU cũng vậy. YÊU là gắn bó bản thân con người cả trí khôn và ý chí với người mình yêu.
“Tin là qui chiếu vào hai điểm: Đấng mặc khải và chân lý được mặc khải. Chúng ta tin chân lý mặc khải vì tin tưởng ở Đấng mặc khải” (x. GLCG, số 177).
YÊU cũng vậy. YÊU là qui chiếu vào hai điểm: Người mình yêu và lời của người mình yêu. Ta tin vào Lời người mình yêu vì tin vào Người mình yêu.
“Chúng ta không được tin ai khác ngoài Thiên Chúa là Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần”(x. GLCG, số 178).
YÊU cũng vậy. Ta chỉ TIN và YÊU người mình yêu thôi.
“Tin là hành vi của con người, có ý thức và tự do, xứng hợp với phẩm giá con người” (x. GLCG, số 180).
YÊU cũng vậy. YÊU là hành vi của con người có ý thức và tự do, chứ không ép buộc hay dụ dỗ.
“Chúng ta tin tất cả những gì chứa đựng trong Lời Thiên Chúa, được viết hoặc lưu truyền và do Hội Thánh dạy chúng ta tin như chân lý được Thiên Chúa mặc khải”(x. GLCG, số 182).
YÊU cũng vậy. Ta yêu tất cả những gì “là”; những gì “có” nơi người mình yêu. Nghĩa là những gì người mình yêu “là”; những gì người mình yêu “có”, mình yêu hết.
Thực tế cho thấy, “Yêu rồi thì cái gì cũng đẹp”; chứ đẹp mới yêu thì rắc rối to. Vì khi hết đẹp thì không yêu nữa à? Đẹp thì ai cũng thích, nhưng YÊU thì chưa chắc. Sống đâu chỉ vì cái đẹp; cái đẹp bề ngoài có ngày sẽ tàn phai; cái đẹp nơi tâm hồn mới trường tồn và người ta sẽ yêu mãi và sống mãi với nó.
Nói tóm, TIN là sống niềm tin đó trong cuộc sống hàng ngày của mình. Và lòng tin đó sẽ cứu chữa ta: “Lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi”. Đó là lòng tin của hai người phụ nữ. Một người bị băng huyết 12 năm. Bà nghĩ bụng “Chỉ cần sờ vào tua áo Người thì sẽ được khỏi” và bà đã được như ý (x. Mt 9,20-22). Một người thuộc xứ Ca-na-an, chấp nhận mình là chó; con mình là chó con. Bà đã nhận được mảnh vụn của lòng thương xót Chúa, con bà đã được chữa khỏi(x. Mt 15,21-28). Tin như vậy có dễ không; chấp nhận như vậy có dễ không? Không dễ chút nào !
TIN là thế đó. Tin và đem ra thực hành, vì “Đức tin không có việc làm là đức tin chết”(x. Gc 2,26). TIN mà không sống niềm TIN của mình cũng đem ta đến sự chết, sự bất hạnh thôi. Chúng ta cũng có thể nói : “Tình yêu không có việc làm là tình yêu chết”; YÊU mà chỉ ở môi mép hay ích kỷ thì chẳng có hạnh phúc bao giờ.
Vậy, qua Lời Chúa nói trước khi lên trời, chúng ta hãy tin, chịu phép rửa và sống niềm tin đó trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta sẽ được cứu độ. Và chúng ta cũng hay YÊU và sống tình yêu đó cách chân thành và chân tình trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta sẽ cảm nếm trước hạnh phúc ngay ở đời này và ngày sau chúng ta sẽ được hạnh phúc mãi mãi trên thiên đàng.
Lm. Bosco Dương Trung Tín